Thứ Tư, 24 tháng 12, 2008

Sống và sống đúng

Quả đất và mọi vật trên đất,

Thế giới và những người sống trên nó,

Đều thuộc về CHÚA.

Vì Ngài đã lập nền quả đất trên biển,

Và thiết lập nó trên các sông" (Thi-thiên 24:1-2).

Câu hỏi suy gẫm: Phân đoạn Kinh Thánh này dạy chúng ta điều gì về nguồn gốc của mọi tài sản, của cải chúng ta có? Quản trị là gì? Có gì khác biệt giữa "người quản lý" và "chủ nhân"? Nhận thức về sự khác biệt này khiến bạn làm gì đối với mọi sự bạn đang có?

Người quản gia theo Kinh Thánh là người sử dụng có trách nhiệm mọi thứ Đức Chúa Trời đã dựng nên và giao cho mình để làm ích lợi cho người khác và làm sáng danh Ngài.

Sự sống, thì giờ, tài năng, tiền bạc v.v... là những điều thuộc về Đức Chúa Trời, Ngài giao cho chúng ta quản lý chúng một thời gian. Khi biết sử dụng những gì Đức Chúa Trời giao theo đường lối của Ngài, chúng ta sống một đời sống có mục đích, có ý nghĩa vì chúng ta làm thăng tiến công việc của Ngài và làm vinh hiển danh Ngài.

Quản trị không chỉ giới hạn trong việc sử dụng tiền bạc, của cải, nhưng cả đời sống chúng ta nữa. Quản trị đời sống một cách có trách nhiệm là quan niệm sống và lối sống của người cam kết theo Chúa Giê-xu. Nó bao gồm mọi sự từ việc nhỏ đến việc lớn, từ những điều bình thường đến những điều quý báu, quan trọng nhất. Chúa Giê-xu đã nói về sự quản trị những nguồn lợi chúng ta có nhiều hơn bất cứ đề tài nào khác được ghi trong Phúc Âm.

Một người cha đưa con đi tập đá banh. Sau khi tập xong trên đường về nhà, ông đưa con vào tiệm Mac Donald gọi một "happy meal -- phần ăn trẻ em" mà nó ưa thích. Ông mang khay thức ăn, nước uống đến bàn cho con và ngồi nhìn con ăn. Ông đưa tay bốc một miếng khoai chiên định bỏ vào miệng ăn cho vui với con. Nhưng tức thì thằng bé xụ mặt xuống nói "Của con! sao bố lấy. Bố muốn thì gọi một phần cho bố đi." Người cha làm thinh, bỏ miếng khoai tây xuống. Ông không vui về thái độ của con. Chúng ta bất bình về thái độ vô ơn và ích kỷ của đứa bé, nhưng thật ra đây cũng thường là thái độ của con người đối với Đức Chúa Trời là Đấng ban cho chúng ta mọi thứ trong đời sống.

Qua ví dụ các ta-lâng Chúa Giê-xu dạy, lẽ thật quan trọng là: Đức Chúa Trời là Sở Hữu Chủ mọi thứ chúng ta có; mọi người đều là tôi tớ, người quản lý cho Đức Chúa Trời.

Phần đầu ví dụ, chủ giao cho những người đầy tớ những phần tài sản khác nhau tùy theo khả năng để họ quản lý cho ông. Những người đầy tớ này đột nhiên được cất nhắc lên thành những người quản gia. Họ trở nên người có tài sản và có quyền quản lý tài sản đó. Họ không phải là chủ, nhưng giờ họ trở thành những ông chủ có quyền trên tài sản mà chủ giao cho họ.

Người chủ trong ví dụ này giàu thế nào chúng ta không biết. Những học giả Kinh Thánh nói một ta-lâng tương đương với 15 năm lương của một người làm công bình thường. Bối cảnh của câu chuyện là một xã hội mà đa số người làm công làm ngày nào ăn hết ngày đó. Số tiền Chúa Giê-xu nói trong câu chuyện là những số tiền rất lớn. Chủ giao cho họ quyền quản trị những phần tài sản của ông. Những người đầy tớ này có cơ hội thực hiện những sáng kiến, sử dụng sự khôn ngoan, tài buôn bán của họ. Trước tiên cải thiện đời sống nghèo khổ của họ, sau đó làm lợi cho chủ. Đây là cơ hội để làm giàu cho họ và cho chủ.

Bài học Chúa dạy là cần có một cái nhìn đúng đắn về đời sống của mình và tất cả những gì chúng ta có. Đức Chúa Trời ban cho chúng ta sự sống, tài năng, cơ hội... Chúng ta phải sống cuộc đời Chúa ban một cách có trách nhiệm để làm ích lợi cho công việc của Ngài và làm sáng danh Ngài. Đó là mục đích của đời sống chúng ta.

Đức Chúa Trời đã giao cho mỗi chúng ta đời sống - một khoản thời gian trên đất - cùng nhiều sự ban cho mỗi người khác nhau. Sở hữu chủ thật sự cuộc đời chúng ta và mọi sự chúng ta có là Đức Chúa Trời chứ không phải là chúng ta. Ngài là chủ và chúng ta chỉ là những người quản lý cho Ngài.

Khi ý thức mọi sự đều thuộc về Đức Chúa Trời, chúng ta sẽ biết ơn Ngài hơn, sẽ sử dụng những gì chúng ta có theo ý muốn của Ngài, chứ không theo lòng vị kỷ cá nhân. Chúng ta sẽ rộng rãi trong việc sử dụng những gì chúng ta có cho công việc Chúa và giúp đỡ người khác. Vì người biết ơn Chúa thường là người hào phóng.

Tôi quản lý mọi điều Chúa ban cho thế nào?

Xin Chúa giúp con có một hiểu biết phải lẽ về đời sống của con và mọi sự con đang có để con có thể sống một đời sống theo ý muốn của Ngài.

Không có nhận xét nào: